;

Cảm xúc đầu đời

     

  Khi lần đầu tiên biết yêu, biết đến sự nhớ nhung, thấp thỏm đợi chờ một ai đó là lúc nó đang ờ cái tuổi đẹp nhất của thời con gái, tuổi 16… Nét ngây thơ, hồn nhiên và căng tràn sức sống của một thiếu nữ. Những bon chen toan tính chưa len lỏi trong dòng suy nghĩ của trái tim yêu.

Khi ấy nó mới nếm trải mùi vị của tình yêu. Nó cảm thấy hồi hộp, trái tim bắt đầu loạn nhịp khi đối diện anh. Anh đã mang đến cho con tim nó cái cảm giác thật lạ lẫm đầu đời.

Nó theo đứa bạn thân đến lớp học vẽ, tại lớp học ấy, nó đã gặp anh. Đã thật sự ấn tượng trước anh, con người cao ráo,mảnh mai, nước da ngăm ngăm, khuôn mặt vuông vức, chiếc mũi thẳng, và đặc biệt mái tóc lòa xòa kiểu nghệ sĩ.

Ngày hôm đó, nó lúng túng chọn cho mình một chỗ ngồi, bắt đầu giở giấy bút để vẽ. Nó không dám ngẩn mặt nhìn anh, cứ cuối gầm và chăm chú vào bức vẽ, mà lòng thực sự bối rối và hồi hộp cứ theo nó suốt buổi học.

        Ngày đầu tiên đến lớp học năng khiếu còn bao bỡ ngỡ và thiếu xót. Ngày đầu tiên ấy thầy giáo trẻ trung hứng khởi lấy nó ra làm mẫu cho lớp vẽ. Thầy cười và đùa: “ Yên tâm, ngồi làm mẫu cho tôi, tôi sẽ trả công bằng cách không lấy tiền công dạy một tháng, nên đừng lo, cứ ngồi và thoải mái nhé”. NÓ đỏ mặt, và lặng lẽ ngồi ngây dại làm mẫu cho thầy. Tiếng cười đùa, huýt sáo của các anh cùng lớp khiến trái tim nó như ngừng đập, nó đỏ mặt muốn khóc thét và chạy trốn khỏi những ánh mắt ấy, và giọng nói ấm áp của anh đã giúp nó lấy lại bình tĩnh: “Bọn mày đừng bắt nạt em ấy nữa, không là mẫu đẹp của chúng ta chạy mất đấy.”. Lúc đó nó thầm cảm ơn anh biết nhường nào vì một câu nói vu vơ ấy, và một tiếng đồng hồ ngồi bất động, nó cảm nhận được, một ánh mắt dịu dàng đang nhìn nó.

        Nó vẫn còn nhớ, cảm giác được anh đưa nó về, và ngồi sau xe hôm ấy, ngửi mùi mồ hôi ngai ngái của anh, và thầm ước, chỉ cần thế này thôi cũng đã là hạnh phúc lắm rồi. Nhưng anh lại luôn giữ khoảng cách với nó, chỉ là một mình trải qua những cảm giác vui buồn, chỉ một mình với cung bậc cảm xúc… chỉ là một mình nó đơn phương… Anh lại đem tình cảm của mình trao cho một người con gái khác.

       Nó ghen tị, nhưng lại chịu thua dễ dàng bời lúc ấy, nó là một đứa con gái nhút nhát với sự tự ti, thua kém. Dĩ nhiên, nó chỉ có thể đứng từ xa, lẩn vào một góc, và nhìn anh. Nó thèm lắm, để được cái cảm giác được anh yêu thương, thèm lắm, những tình cảm yêu thương của anh là dành cho nó chứ không phải người con gái kia. Thèm lắm, ánh mắt trìu mến, chỉ hướng về phìa nó…

        Nhưng lúc ấy nó còn trẻ con, còn ngây thơ nên đã nghĩ nếu thổ lộ cho anh biết tình cảm của mình , chắc chắn sau này nó sẽ hối hận. Nghĩ và quyết tâm nó sẽ cho anh biết tình cảm của mình. Phải mất rất lâu, nó mới lấy được cái can đảm còn lẩn trú đâu đó trong tâm hồn non nớt, trẻ trung ấy để cho a biết tình cảm của nó dành cho anh. Một sự im lặng và những ánh mắt lẩn tránh của anh đã khiến nó nhận ra, vị trí của nó trong lòng anh.

Nó vẫn gặp anh tại lớp học vẽ, nhưng không dám nói chuyện như trước, không dám nhìn anh, vì nó sợ,nó sẽ khóc khi biết trong ánh mắt anh không có hình bóng của nó.

        Tuy tình cảm của nó đã không được đáp trả, nhưng nó chìm đắm trong cái vị ngọt ngào của những cảm xúc đầu đời.

        Nó đi qua tuổi 16 với sự ngây ngô, với cái cuồng nhiệt và cả dũng cảm của tuổi trẻ, để khi nhìn lại không có sự hối tiếc mà chỉ có kỷ niệm đẹp… nỗi lần nghĩ lại, nó mỉm cười và thốt lên, ngày xưa mình đã từng yêu thương như thế.

       Đối với nó tình yêu đầu tiên thật đẹp, lung linh và mong manh nhu pha lê. Nó bước qua mối tình đầu mang một tâm hồn tinh khôi, trong sáng như thế.


Tags:
Các tin khác

No comments:

Post a Comment