;

Sân ga lần cuối tiễn anh

SÂN GA LẦN CUỐI TIỄN ANH

Sau 4 năm đại học, hôm nay là lần thứ  tư cũng có thể là lần cuối cùng em đến sân ga tiễn anh về miền cát trắng.


Hết năm học thứ nhất, chúng mình khá thân nhau nên bạn bè trong lớp bắt đầu trêu ghẹo ghép đôi. Lần đầu tiên được anh hẹn riêng đi uống cà phê em mừng lắm, cứ tưởng mình nhận được lời tỏ tình của anh. Em sung sướng nghĩ đến cảnh chúng mình sánh đôi mỗi ngày bước vào giảng đường, em sẽ chăm sóc cho anh nhiều hơn vào buổi ăn trưa. Nhưng em bàng hoàng thất vọng khi anh kể rằng cô bạn học từ thời thơ ấu ở gần nhà đã cùng anh làm lễ hỏi. Học xong anh sẽ trở về quê làm việc và cử hành hôn lễ. Anh còn gợi ý nhắc đến người bạn cùng lớp muốn kết nối tình cảm với em. Sau lần đó,em đã tránh mặt anh và chấp nhận sự quan tâm của anh ấy.

Nhưng lý trí không điều khiển được trái tim, em lại nghĩ tại sao em không trân trọng những tháng ngày còn gặp gỡ anh. Chúng mình nối lại tình bạn đúng nghĩa với những lần trao nhau ánh mắt buồn vời vợi. Em tranh thủ từng lúc còn được ở bên anh, cả lúc cùng anh chờ tàu rời ga mỗi lần Tết đến. Em cảm thấy tim mình nhói đau khi nghĩ rằng hạnh phúc của người mình yêu cũng là hạnh phúc của chính mình, khi em giúp anh mua quà cho cô ấy. Em muốn biết mặt cô ấy qua ảnh nhưng anh không đưa. Chắc anh không muốn em đau lòng hơn.

Ngày chia tay rồi cũng đến, em muốn nhìn anh thật lâu, thật lâu. Tiếng còi tàu xa dần, em thẫn thờ rời khỏi sân ga. Hy vọng những ngày không gặp sẽ làm em dễ quên anh để đón nhận tình yêu mới. Em cảm thấy có chút ấm lòng khi nghĩ rằng mình không yêu đơn phương, chỉ vì anh không muốn và anh cũng không muốn biến anh thành người phản bội.

Khi vui duyên mới nên người tình cũ, có bao giờ anh nhớ đến em?

Nguồn: http://phunuhiendai.info/San-ga-lan-cuoi-tien-anh
No comments
Tags: